(原文:*Chị Hằng viết thư cho cha…*)
---
\*\*恆姊(chị Hằng)**寫信給爸爸。
「爸爸,最近我們姊妹都不吃早餐,把省下來的錢存起來買一台收音機。我們夢想能有一台像**雲姊(chị Vân)\*\*那樣的收音機。爸爸放心,我們在家都很健康、乖巧,也幫媽媽做很多事。」
一個多月後,家裡收到了爸爸寄回來的信。一封寫給媽媽,一封給孩子們,還有一封是給恆姊的私人信件。爸爸寫道:
「下個月十五日,\*\*富叔叔(chú Phú)\*\*會返鄉休假,我會託他帶一台收音機回去給你們。」
今天幾號了?媽媽說今天是七號,那就只剩八天了。隔天再問:「今天幾號?」媽媽說:「今天是八號。」那就還有七天。
忽然天氣轉變,下一場大雨。從昨天下午一直下到今天早上。媽媽一大早匆匆挑著扁擔走向**Cửa Mẹc**那邊的田地。要趁洪水淹沒前趕緊收割。一畝田到了第三天才勉強割完。泡過洪水的稻穀早已帶著濃濃的泥臭味。
\*\*仁舅(cậu Nhân)\*\*獨自撐著拐杖,沿著鄉間小路翻山越坡,來家裡幫忙脫穀。他走到門廊,把拐杖靠著,一口喝下杯綠茶,咬一口檳榔,便摸索著抓起一束束稻穗。他埋頭開始踩打稻穀。一束、兩束……到了中午,才叫他停下來吃飯。
十五號到了。今天就是十五號了。媽媽宣布。孩子們立刻放下碗筷。「收音機、收音機!對喔!收音機要來了!」被連日來為稻田奔波的疲憊壓得幾乎忘記這個重要日子,但媽媽記得——她甚至比孩子們更盼望\*\*富叔叔(chú Phú)\*\*帶回的收音機。
吃完飯後,媽媽牽著腳踏車出門了。**富叔叔**住在**香清(Hương Thanh)**,離這裡還有一段距離。**仁舅**提醒孩子們:「快點幹完,待會才有空聽收音機。分批踩穀比較快,不要光坐在那裡猜到底是大收音機還是小的。」怕被舅舅罵,孩子們乖乖安靜了一會兒,過沒多久又忍不住小聲猜測起來。此刻雙腳彷彿沒了重量,踩在稻堆上滑溜溜的。媽媽怎麼還不回來呢?
山坡外傳來熟悉的腳踏車「咯噔咯噔」聲。老狗**目克(Mục)**搖著尾巴奔出去。孩子們停下動作。連**仁舅**也忍不住緊張起來,不再板著臉責罵這群迫不及待迎接「神聖禮物」的孩子。
媽媽停下腳踏車,小心翼翼地解開繩結。孩子們屏氣凝神地注視媽媽的每一個動作。一台深褐色的小收音機出現在大家眼前,新穎又精緻。這是\*\*內建電池(pin trong)**的收音機,外型輕巧不笨重。**仁舅**愛不釋手地把玩著它,猜測是什麼廠牌、哪一年的產品。這可比**雲姊(chị Vân)\*\*那台好多了,她那台舊機總是得拖著一排笨重的外接電池。
孩子們圍著爸爸寄來的收音機。**仁舅**一邊踩稻一邊把收音機放在旁邊。半夜脫穀完後他便回家。媽媽說:「哥哥把收音機帶著路上聽,讓路好走一點。」自從有了收音機,週六晚上祖孫母女就不用再去**雲姊**家聽\*\*警覺故事(chuyện cảnh giác)**和**廣播劇(sân khấu truyền thanh)\*\*了。
點起油燈,媽媽挑著泥土,孩子打泥巴,母女合力築起廚房的地基。幾天後,這裡就會有個新廚房。收音機擺在\*\*灰樹葉梗(bẹ cây tro)\*\*上,一邊講著深夜故事。
---
### 簡短書評:
這篇溫暖的短文描繪了一個貧苦越南家庭對一台小收音機的深切期盼與珍視。從孩子省早餐錢、母親記掛日期,到全家人圍繞著收音機興奮的模樣,折射出物資匱乏年代中,那份純粹、簡單卻深厚的親情與生活樂趣。收音機不僅是父愛的具象象徵,更是一盞點亮生活的希
望之燈。作者筆觸細膩,情感真摯,在日常瑣事中捕捉到家庭記憶的光芒。
Chị Hằng viết thư cho cha. Cha ơi, dạo này chị em chúng con nhịn ăn sáng. Nhịn ăn sáng để dành tiền mua đài. Chúng con mơ ước có một cái đài giống như đài chị Vân. Cha yên tâm, ở nhà chúng con khỏe mạnh, ngoan ngoãn, giúp được mẹ nhiều công việc.
Hơn một tháng sau nhận được thư cha gửi về nhà. Một lá thư cho mẹ, lá thư cho các con và một lá thư riêng cho con gái Hằng. Cha viết: Ngày mười lăm tháng tới chú Phú về phép, cha sẽ nhờ chú mang đài về cho các con.
Hôm nay nay ngày mấy? Mẹ bảo hôm nay ngày bảy rồi. Vậy là tám ngày nữa chú Phú về. Hôm sau lại hỏi mẹ. Hôm nay ngày mấy? Hôm nay ngày tám. Vậy là còn bảy ngày nữa.
Trời đột ngột đổ cơn mưa dài. Mưa từ chiều hôm trước sang ngày hôm sau. Sáng sớm mẹ tất tả quang gánh vào Của Mẹc. Gặt nhanh lên trước khi lụt trắng xóa. Một sào ruộng gặt sang ngày thứ ba mới xong. Hạt lúa ngâm nước lụt đã nặng mùi bùn.
Cậu Nhân một mình chống gậy men theo đường làng, leo qua những đoạn dốc để đến nhà giúp mẹ con đạp lúa. Cậu đến thềm nhà, thả gậy, vào bàn uống một bát nước chè xanh, ăn một miếng trầu rồi sờ soạng từng bỏ lúa. Cậu mải miết đạp. Một bỏ lúa. Hai bỏ lúa. Đến trưa gọi cậu nghỉ chân ăn cơm.
Mười lăm, hôm nay ngày mười lăm rồi. Mẹ thông báo. Đàn con buông bát. Đài, đài, đúng rồi sắp có đài. Cuốn vào chạy lụt lúa mệt nhoài, đứa nào cũng quên khuấy mất sự kiện quan trọng sắp đến. Mẹ thì nhớ. Mẹ còn mong cái ngày chú Phú mang đài về hơn cả các con.
Ăn cơm xong, mẹ dắt xe đạp ra khỏi nhà. Chú Phú ở ngoài Hương Thanh, cách nhà khá xa. Cậu Nhân nhắc các cháu, làm nhanh đi lát nữa về còn nghe đài. Chia nhỏ lúa ra đạp cho nhanh chứ ngồi đó mà đoán mò đài to hay đài nhỏ. Sợ cậu nạt, mấy đứa im được một lúc lại đoán. Chân cẳng lúc này sao nhẹ thênh, giẫm lên đám lúa cứ chuội ra. Sao mẹ lâu về thế.
Tiếng xe đạp lóc xóc quen thuộc ngoài dốc. Con chó mục quẫy đuôi lao ra. Các bàn chân ngưng lại. Cậu Nhân cũng hồi hộp, không nghiêm giọng với đàn cháu đang quá đỗi háo hức món quà thiêng liêng cha gửi.
Mẹ dựng xe, thận trọng mở từng nút dây. Đàn con nín thở nhìn theo từng động tác của mẹ. Một chiếc đài màu nâu đen, nhỏ xinh, mới tỉnh. Đài này chạy bằng pin trong, gọn gàng đấy. Cậu Nhân mân mê chiếc đài. Đoán giả tiến, đoán năm sản xuất. Một chiếc đài chạy bằng pin trong. Đài chị Vân là đài cũ, khi nào cũng phải kèm một hàng pin năng nề bên ngoài.
Đàn con chụm đầu bên chiếc đài cha gửi về. Cậu Nhân đạp lúa, đài đặt sát bên. Nửa khuya đạp lúa xong cậu về. Mẹ bảo anh cầm đài đi đường nghe cho vui. Từ ngày có đài, những tối thứ Bảy, bà cháu mẹ con không phải sang nhà chị Vân nghe kể chuyện cảnh giác và sân khấu truyền thanh.
Thắp lên ngọn đèn, mẹ gánh đất, con đập đất. Mẹ con mình cùng chung sức đắp nền nhà bếp. Vài ngày nữa sẽ có nhà bếp mới ở chỗ này. Đài gác trên bẹ cây tro. Đài kể chuyện đêm khuya.
😀😀😀😀😀😀😀
沒有留言:
張貼留言
注意:只有此網誌的成員可以留言。